Em Yeu Anh Than Chet Full
Tối dần dần, chớp rạch ngang như ham muốn xé khung trời, sấm 'ầm ầm' chói tai, gió máy lung lúc lắc ngọn cành tiến công nhập nhau tàn bạo. Trời mới nhất nắng và nóng đẹp mắt ni chỉ là 1 đụn láo tạp."Em vào trong nhà đi" Phong đem Ngọc về tận ngôi nhà, nhìn cô với góc nhìn ấm cúng. Cô mỉm cười niềm hạnh phúc, xoay sườn lưng chuồn nhập cái cổng white của mái nhà nhỏ. Mới chuồn được nhị bước đột nhiên 1 bàn tay kéo ngược lại. Một nụ hít để trên đầu môi, lắng đọng, nữ tính khiến cho trái đất say muội. Cô tiếp tục trải trải qua không ít côn trùng tình, chúng ta cũng tương đối chất lượng tốt với cô...tuy nhiên toàn bộ tiếp tục bị tiêu diệt. Cô như 1 đứa phụ nữ đem xui xẻo,tai họa. Từ nhỏ tiếp tục vậy. Hễ là nam nhi nghịch tặc với cô, thời hạn sau tiếp tục thất lạc ko rõ rệt vẹn toàn nhân. Mọi người dân có dò la kiếm như vậy nào thì cũng ko được. Thế là những thằng nam nhi này đã được công an thông tin tiếp tục bị tiêu diệt. Mọi người đều nghi vấn ân oán là vì cô thực hiện, sụp đổ không còn từng tội lỗi lên đầu cô. Họ chửi bươi, thoá mạ, tiến công đập cô. Cả mái ấm gia đình cũng ko coi cô là gì, tránh mặt kinh sợ hãi cô. Nhưng cô ko tin yêu, vẫn sinh sống sáng sủa, yêu thương đời, ko quan hoài cho tới những lời nói xung xung quanh. Chỉ là tình cờ thôi! Không sao cả!Đến Lúc cô 15 tuổi tác, nó vẫn xảy ra! Những chuyện kỳ lạ này vẫn cứ nối tiếp, nó ko buông tha bổng mang lại cô. Nó ko mang lại cô thủ thỉ với bất kể nam nhi nào là. Không mang lại tâm lý về bất kể ai. Nếu cô chấp nệ, người nam nhi cô tâm lý cho tới tiếp tục bị tiêu diệt một cơ hội tàn nhẫn ngay lập tức trước đôi mắt cô. Ngọc rớt vào trầm tính,tự động xa lánh bản thân với cuộc sống đời thường. có vẻ như chỉ mất chết choc mới nhất giải bay được. Tại sao lại như vậy? Tại sao từng chuyện cho tới một cơ hội tình cờ như vậy? Cô thiệt sự như người xem phát biểu sao? Là quỷ!!Rồi cô lại lúc lắc động. Con tim ko nghe theo đuổi lí trí. Nó cứ lúc lắc lên tuy vậy cô chẳng ham muốn - cơ đó là Phong. Người luôn luôn nữ tính ấm cúng là lớp trưởng nhập lớp. Được nhiều nữ giới nhằm ý. Và cô cứ nghĩ về tiếp tục chẳng khi nào với cho tới được vì như thế cô nghe phát biểu Phong tiếp tục với người nhập nằm mê lâu rồi. Sự lúc lắc động tâm lý về anh của cô ý tiếp tục khiến cho Phong gặp gỡ gian nguy rất nhiều lần. Nhưng thiệt may anh vẫn sinh sống. Ngọc ko biết vì sao. Không ngờ người nhập nằm mê của Phong lại đó là cô. Anh tiếp tục tỏ tình và được cô đồng ý. Mặc mặc dù cô kinh sợ tổn thất anh, kinh sợ anh tiếp tục gặp gỡ gian nguy vì như thế cô, kinh sợ anh bị tiêu diệt giống như các thằng chúng ta trai cũ. Nụ hít mềm mại và mượt mà thực hiện Ngọc thấy ấm cúng. Cô ham muốn thời hạn ngừng lại. Muốn vì vậy mãi mãi...đột nhiên nhập tâm lý một hai con mắt đỏ ửng như huyết hiện thị lên, hai con mắt cơ đang được tràn ngập sự tức tức giận. Cô không thở được, ngay tức khắc đẩy Phong rời khỏi, hai con mắt tím kinh sợ hãi của cô ý ngỏ trừng nhìn Phong, bờ vai cô lập cập run khiến cho Phong băn khoăn lắng:"Ngọc sao vậy? Bị gì sao?". Cô lượn lờ nhìn qua chuyện nhìn lại nhập không khí, với vật gì cơ đang được theo đuổi dõi cô, tóm chặt cô, cảm xúc rùng rợn,lạnh giá khiến cho cô ham muốn không thở được.Tại sao nó cứ ám ảnh Ngọc, cô đã trải chuyện ác đức gì chứ? Hết lượt này cho tới lượt không giống nó cứ hình thành, độ mạnh từng khi một nhiều. "Ngọc!" Phong gọi mãi tuy nhiên cô cứ đứng hoảng vì vậy, anh thiệt sự thấy băn khoăn.Nghe giờ gọi, Ngọc chuyển qua làn đường khác nhìn Phong. Khuôn mặt mày anh đang được nhăn lại vì như thế lo ngại. Cô ôm chặt anh, khóc:"Không sao đâu! Chỉ là... kinh sợ tổn thất Phong".Phong mỉm cười, ôm cô:" Phong, tôi nài thề bồi sẽ không còn khi nào vứt rơi Ngọc!!!!".Ngọc cảm động, ôm mãi Phong, nước đôi mắt niềm hạnh phúc trào rời khỏi."Thôi nào! Sao khóc? Khóc xấu xa lắm"."^-^ không tồn tại gì". Tuy là vẻ ngoài là vậy. Nhưng cô vô cùng kinh sợ, kinh sợ chuyện này sẽ cho tới...hai con mắt đó!Cả nhị lưu luyến nhìn nhau không thích tách. Phong nhìn cô vào trong nhà trước rồi mới nhất chuồn. Sau Lúc Phong xoay sườn lưng, cô chạy rời khỏi nhìn theo đuổi anh mãi cho tới Lúc khuôn bóng tổn thất bú mớm tuy nhiên lòng lo ngại, kinh sợ hãi.
Bạn đang được hiểu truyện trên: ZingTruyen.Pro
Bình luận