Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết lấy 14 ví dụ hay nhất, giúp học sinh lớp 5 trả lời nhanh câu hỏi 2 tiết 5 Ôn tập giữa học kì II – Tuần 28 sgk Tiếng Việt lớp 5 tập hai trang 102.
Với 14 đoạn văn tả ngoại hình ông cụ còn giúp các em rèn luyện kĩ năng làm văn hay, đạt kết quả cao trong bài thi học kì 2 năm học 2022 – 2023. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây:
Đề tài: Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình một bà lão mà em biết.
Tả ngoại hình của một cụ già mà em biết
Viết đoạn văn tả ngoại hình một cụ già mà em biết
Bà Tư là một bà lão bán hàng nước ở đầu làng tôi. Bà năm nay mới ngoài 60 nhưng vì mưu sinh vất vả nên trông bà già hơn tuổi thật. Bà Tư có dáng người gầy gò, nước da ngăm đen. Lưng của cô ấy bị cong và thậm chí cô ấy không thể đứng thẳng khi đi bộ. Làn da của cô nhăn nheo và có phần chùng nhão. Vì gầy nên gương mặt bà lộ rõ vẻ khắc khổ với gò má cao và hóp má. Bàn tay cô to và dày với những vết chai. Chính đôi bàn tay ấy đã nấu chè, luộc khoai, xôi và bán đủ thứ lặt vặt ở đầu làng để kiếm sống. Mỗi lần đến quán, ngồi cạnh chị, tôi sẽ nhìn chị thoăn thoắt bán hàng, trò chuyện với khách. Những lúc rảnh rỗi, cô thường ngồi trong góc chiếc chõng tre, lưng dựa vào gốc cây đa. Rồi chải lại những sợi tóc bạc đã rụng nhiều, chỉ còn lại một nắm nhỏ. Đôi mắt anh nhìn xa xăm, mơ màng như đang nhớ lại điều gì đó.
Đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già – Văn mẫu 1
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Ai cũng khen cô là một bà già xinh đẹp. Cô ấy cao khoảng 1m60, nhưng bây giờ lưng cô ấy hơi cong nên tôi không biết chiều cao chính xác của cô ấy. Làn da cô trắng hồng khỏe mạnh. Khuôn mặt tròn trịa, hiền hậu với đôi mắt luôn nhìn tôi trìu mến. Tóc cô dài đến thắt lưng, lốm đốm những sợi bạc. Cô luôn bị trói bằng một chiếc trâm gỗ. Vì thị lực kém nên khi đọc sách hay đan khăn, bà sẽ đeo kính lão. Bàn tay và khuôn mặt của bà có nhiều nếp nhăn do thời gian để lại. Khi cô ấy cười, những nếp nhăn trên mặt sẽ co cụm lại với nhau, nhưng điều đó không đáng sợ chút nào. Tôi thích nhất là được nằm trong lòng bà, nắm lấy đôi bàn tay nhăn nheo của bà và nghe bà kể chuyện ngày xưa.
Đoạn văn tả ngoại hình ông lão – Văn mẫu 2
Bà tôi năm nay đã ngoài tám mươi tuổi. Dáng bà hơi nhỏ nhưng khoẻ mạnh. Màu da đã ngả sang nâu, điểm những đốm đồi mồi. Tóc trắng như băng. Tóc mẹ đã rụng nhiều và không còn dày như xưa nhưng tôi vẫn thấy mẹ tết tóc trong chiếc khăn nhung đen rất gọn gàng. Tay, chân nổi rõ gân xanh dưới lớp da mỏng. Mặt có nhiều nếp nhăn. Mỗi khi cô cười, những nếp nhăn đó lại lộ rõ. Đôi mắt cô không còn tinh anh như trước. Một vị khách quen đến nhà, và cô nhận ra giọng nói trước khi nhìn rõ người đó. Tuy nhiên, răng bà vẫn chắc khỏe, bà vẫn ăn trầu như xưa. Tôi yêu bạn rất nhiều.
Đoạn văn tả ngoại hình ông lão – Văn mẫu 3
Bà năm nay sáu mươi lăm tuổi. Cô ấy không quá cao. Nhỏ và hơi gầy. Lưng anh đã cong vì nhiều năm làm việc chăm chỉ. Đôi mắt của bà tôi không còn sắc lạnh nữa nhưng cái nhìn dịu dàng của bà đầy yêu thương và trìu mến. Khuôn mặt bà có nhiều nếp nhăn. Tôi rất hạnh phúc khi được sống với bà ngoại. Em sẽ ghi nhớ lời dặn của bà, cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn để xứng đáng là cháu của bà.
Đoạn văn tả ngoại hình ông lão – Văn mẫu 4
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Anh chàng cao kều. Tuy lưng hơi cong nhưng bà vẫn đi lại bình thường. Tóc bà tôi rụng nhiều, phần trắng nhiều hơn phần đen. Bà hay ăn trầu nên môi lúc nào cũng đỏ. Mắt em không được sáng cho lắm, nhưng khi đeo kính, em vẫn có thể vá lại những chiếc áo bị thủng do chơi với bạn bị rách. Hai bàn tay bà nổi gân xanh, da nhăn nheo và nổi đầy những hột đồi mồi nhỏ li ti màu đen.
Đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già – Văn mẫu 5
Bà tôi tên là Phạm Thị Quy. Bà năm nay bảy mươi hai tuổi. Bà gầy, hơi lùn, nét mặt lộ rõ nếp nhăn. Cô đã trải qua biết bao khó khăn, vất vả. Cô ấy là một người có nhiều kinh nghiệm sống. Cô ấy là người hiền lành, giản dị và tốt bụng. Dù đã có tuổi nhưng bà vẫn rất cần cù, siêng năng. Hàng ngày, bà luôn dậy sớm quét dọn, lau nhà… Bà ăn mặc rất giản dị, hàng ngày chỉ mặc chiếc áo sơ mi cũ và mặc quần dài qua mắt cá chân cho ấm. . Cô ấy yêu chúng tôi rất nhiều. Mỗi tối, mẹ luôn kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích. Tôi yêu cô ấy rất nhiều. Tôi hy vọng cô ấy sẽ sống mãi mãi để chăm sóc chúng tôi.
Đoạn văn tả ngoại hình một cụ già – Văn mẫu số 6
Đầu làng tôi có một cây đa cổ thụ rất to phải vài người ôm không xuể. Bóng mát rộng che cả một vùng đất. Vào những ngày hè oi ả, khi đi đâu xa, được ngồi nghỉ chân ở quán nước dưới gốc cây đa, bao mệt mỏi sẽ tự nhiên tan biến. Ông bán nước là một ông già hiền lành và tốt bụng. Ai đã từng ngồi ở quán cũng phải cảm động trước sự ân cần của cô. Bà cụ có lẽ đã ngoài bảy mươi tuổi. Sức nặng của thời gian hiện rõ nhất trên tấm lưng còng. Những năm tháng vất vả đè nặng lên đôi vai run rẩy ấy. Tóc cô ấy màu xám. Chân tay cũng yếu hơn. Đôi bàn tay bà đã nhăn nheo với những vết đồi mồi. Bà già chân đau nên ít đi lại. Tuy nhiên, khuôn mặt và khuôn mặt của cô ấy vẫn có vẻ hồng hào, trông hiền lành như một cô tiên. Đôi mắt cô vẫn tinh anh. Bà nội rất thích ăn trầu. Mỗi lần nhìn bà nhai nhai, tôi lại nghĩ đến bà tôi, khi bà còn sống, bà thường ăn lá trầu. Bà cụ bán nước hình như không có người thân. Bà lão ngồi gốc đa bán hàng từ bao giờ. Tôi chỉ biết rằng kể từ khi tôi có thể đi bộ, tôi đã nhìn thấy cô ấy ở đó. Đã bao nhiêu năm trôi qua, hình ảnh bà cụ gắn liền với cây đa, với mùa hè. Năm nào cũng vậy, cứ thấy bà cụ dọn hàng là biết hè về.
Đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già – Văn mẫu số 7
Một trong những người thân yêu nhất của tôi là bà tôi. Từ khi tôi chào đời, mẹ đã ru tôi bằng những lời ru ngọt ngào của làng quê xứ Quảng thân yêu. Bà em năm nay đã ngoài bảy mươi, dáng người nhỏ nhắn, mảnh khảnh. Đôi mắt cô ấy rất sáng, cô ấy nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng đầy yêu thương. Khuôn mặt xương xẩu của bà hằn những nếp nhăn theo năm tháng. Mái tóc bà bạc trắng, bóng mượt và được buộc gọn sau gáy. Giọng nói nhẹ nhàng của cô ấy nghe thật êm dịu. Mỗi lần nghe cô ấy gọi, tôi lại càng yêu cô ấy hơn. Mẹ đã dành cho tôi rất nhiều tình yêu thương, tôi đã nghĩ rằng khi tôi còn nhỏ, tôi có thể nằm trong lòng bà và nghe những lời hát ru của bà. Những ngày thơ ấu, tôi được sống trong tình thương bao la của bà. Cô ấy luôn yêu thương và chăm sóc tôi chu đáo. Bằng những lời ca nhẹ nhàng và những câu chuyện cổ tích ly kỳ, mẹ đã ru em vào giấc ngủ. Tôi lớn lên từ lời ru ngọt ngào ấy.
Đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già – Văn mẫu 8
Ông Bảy đã ngoài bảy mươi, da vẫn hồng hào, nét mặt đôn hậu, những nếp nhăn hằn sâu thường thấy ở người già. Tóc ông bạc trắng, cắt cao. Đôi mắt anh chuyển sang màu nâu xỉn, mỗi khi nhìn vật gì anh lại nheo mắt lại, trông rất chậm chạp. Mỗi khi anh cười, đôi mắt ấy ánh lên vẻ dịu dàng, bao dung và độ lượng biết bao. Mỗi lần sang nhà ông Bảy chơi, tôi giúp ông lau nhà, gánh nước giếng trong, cùng ông Bảy tưới mấy cây cảnh trước sân. Anh khen tôi giỏi. Ông và cháu vừa làm vừa nói chuyện vui vẻ.
Đoạn văn tả ngoại hình ông lão – Văn mẫu 9
Ông Tâm ngoài 60 tuổi, dáng người cao gầy. Anh ta thường mặc một bộ đồ bà già màu xám, với những vết sờn trên vai. Dù tuổi cao nhưng ông vẫn tự hào về hàm răng của mình. Răng đều sạch và không bị rụng. Vì thế, ông Tâm cặm cụi mía, nhai xương khỏe như thanh niên đôi mươi. Chỉ có điều mắt nó hơi yếu. Anh ấy thường đeo kính khi đọc báo hoặc xem tivi. Lúc đó, ánh mắt anh chăm chú nhìn.
Đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già – Văn mẫu 10
Anh Ba là hàng xóm của gia đình tôi. Ông năm nay bảy mươi tuổi. Trước đây ông là giáo viên dạy toán nhưng nay đã nghỉ hưu. Anh ấy không quá cao. Tóc ông đã nhiều sợi bạc. Khuôn mặt anh trông rất dịu dàng. Làn da sẫm màu có nhiều nếp nhăn. Bàn tay to, nhăn nheo. Ông Ba mở tiệm sách cũ ngay tại nhà cho lũ trẻ trong làng mượn. Tại đây có hàng trăm đầu sách khác nhau phù hợp với trẻ em ở mọi lứa tuổi. Mỗi khi đi học về, tôi đều đến nhà ông ngoại để mượn sách. Tôi cảm thấy rất thích Mr.
Đoạn văn tả ngoại hình ông lão – Văn mẫu 11
Bà tôi năm nay đã sáu mươi lăm tuổi. Cô ấy từng là một giáo viên nhưng bây giờ cô ấy đã nghỉ hưu. Bà tôi không cao lắm. Người nhỏ. Khuôn mặt của cô ấy trông rất tử tế. Mái tóc dài đã có nhiều sợi bạc nhưng vẫn rất mượt. Da có nhiều nếp nhăn. Bà tôi rất tốt bụng. Cô ấy cũng rất yêu các con của mình. Mỗi lần tôi đến nhà chơi, cô ấy kể cho tôi nghe nhiều chuyện. Giọng nói của cô ấy rất lôi cuốn. Đặc biệt, bà tôi nấu ăn rất ngon. Món ăn yêu thích của tôi là sườn xào chua ngọt do bà tôi nấu. Tôi luôn mong mẹ có thật nhiều sức khỏe để có thể sống lâu cùng tôi.
Đoạn văn tả ngoại hình một cụ già – Văn mẫu 12
Ông Sáu là đồng đội cũ của ông nội tôi. Anh ấy thường đến nhà tôi chơi với ông tôi. Những lúc đó, tôi được anh cho hộp bánh hay bịch kẹo, tôi thích anh lắm. Ông sáu tuổi, bảy mươi tuổi. Dáng người anh trông rất khỏe mạnh. Bộ râu dài bạc trắng trông rất giống râu Bác Hồ. Tóc ông bạc trắng, da sạm và nhăn nheo. Khuôn mặt hiền hòa với ánh mắt trìu mến của anh trông thật hiền lành. Mỗi khi cười, hàm răng thưa trắng đều lộ ra. Tai chú dài và to như tai phật. Mỗi lần tôi chào, ông Sáu lại cười và xoa đầu khen tôi biết chờ đợi. Tôi cảm thấy anh Sáu là người tốt.
Đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già – Văn mẫu 13
Bà năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Một dáng người nhỏ gầy với mái tóc pha sương giờ đã ngả màu hoa râm cùng làn mây trắng. Lưng cô đã bắt đầu khom xuống. Da bị cháy nắng, có nơi đã xuất hiện các vết đồi mồi. Vì cô đã phải làm lụng, cần mẫn buôn bán để nuôi mẹ, các bác và các dì. Đôi mắt cô không còn tinh anh như xưa, con ngươi hơi đục nhưng ánh nhìn vẫn như xưa: dịu dàng, đằm thắm. Đôi má hóp lại, rám nắng, đôi môi khô sạm theo năm tháng. Trên mặt xuất hiện nhiều nếp nhăn ở khóe mắt và môi. Mỗi khi cô ấy cười, những nếp nhăn đó lại sâu hơn. Khi bà buồn, đôi mắt bà trầm tư như soi lại những tháng ngày vất vả nuôi con.